Duck hunt
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

 Ta Nghe Thấy a


Ta Nghe Thấy a~

Tên gốc: 《 Ta nghe nhìn thấy a 》 - 《 我听得见啊 》

Tác giả: Nhất Oản Trúc

Thể loại: Đoản văn, đam mỹ, cổ đại, ngược tý xíu, thanh thủy văn, HE.

Edit: A Phong BT


Convert: Ngocquynh520


Số chương: 39 phần & 2 ngoại truyện


Nhất


 Phong tử* ở tại thôn Hương Xuân, trong thôn Hương Xuân có một kẻ điên.

 Phong tử không có cha cũng không có mẹ, phong tử không có nhà cũng không có tiền, cũng không có ai gần kề nhớ tên phong tử.

 Phong tử điên điên khùng khùng vừa được 23 tuổi, phong tử vẫn phát điên, vẫn ở trong thôn Hương Xuân.

 Phong tử sinh ra thân thể đơn độc yết ớt, nhưng ngược lại là một kẻ điên đẹp mắt.

 Hai má trắng tinh, có một đôi mắt thanh tú động lòng người, con mắt một mí, cười rộ lên tựa như hai lưỡi trăng liềm nho nhỏ.

 Chỉ tiếc là một người điên.

-------
*Phong tử: Kẻ điên - lẽ ra đổi thành kẻ điên hết...nhưng đọc rối quá -,- nên Phong sẽ đổi phong tử và kẻ điên thay phiên nhau tùy theo câu văn nhé.

Phong tử không phải là tên của nv 9


----------------



Nhị


 Trong thôn Hương Xuân có một loại cây hương xuân, cây hương xuân chỉ mới lên mầm, liền bị hái mầm xuống mà đem ra phố bán.

 Phong tử giống như cây hương xuân, phong tử và cây hương xuân chỉ có một, kẻ điên cùng cây hương xuân làm gì cũng không lớn nổi.

 Phong tử cho mầm cây hương xuân chưa trưởng thành của hắn một cái tên dễ nghe.

 Phong tử thường thường ngồi xổm trước cửa nhà tranh, cười hì hì mà nói chuyện với mầm cây hương xuân.

 Phong tử nói: Xuân nhi Xuân nhi, tên của ta bị người quên a, tên của ngươi ta sẽ giúp ngươi nhớ kỹ.

 Phong tử nói: Xuân nhi Xuân nhi, ngươi nghe thấy ta nói chuyện không, ngươi nghe thấy không.

---------------



Tam


 Phong tử dậy sớm, trời vừa tờ mờ sang đã vui vẻ chạy ra bờ song nhỏ, múc một gáo nước đầy.

 Phong tử bưng lấy gáo nước, lại vui vẻ chạy về phía nhà tranh, đem nửa gáo nước tưới lên mầm cây hương xuân.

 Phong tử ừng ực uống hết nửa gáo nước còn lại, buối sáng nước sông lạnh buốc , kẻ điên vừa uống vừa run rẩy.

 Phong tử uống nước xong, ngồi xổm cười hì hì nói chuyện với cây hương xuân.

 Phong tử nói: Xuân nhi Xuân nhi, thứ tốt thì phải chia sẽ a. Xuân nhi xuân nhi, ngươi nghe thấy không.

Tứ


 Phong tử giúp vợ Vương gia chà hai cái bô của em bé, khiến cho trên người dính mùi kỳ quái.

 Phong tử giúp Trương đại lão gia hái cây xuân hương trong rừng, bị Trương gia lão đại chê trên người thối, không sạch sẽ.

 Phong tử giúp Lý Hán gánh ba lu nước, bả vai gầy bị đòn gánh đè lên ra hai dấu đỏ ửng.

 Phong tử cầm lấy bánh bao đen Vương Gia cho, Trương gia cho cây hồ dán, Lý gia thì cho tý rau.

 Phong tử dùng nước rửa sạch sẽ mùi hôi trên người, mới đi về nhà tranh, ngồi xổm bên cạnh mầm cây hương xuân.

 Phong tử nói: Xuân nhi Xuân nhi, hôm nay ta cũng được ăn rất no bụng nha. Xuân nhi xuân nhi, ngươi nghe thấy không.


Ngũ


 Cây hương xuân của phong tử là vật hiếm. Trên đời này đâu còn có mầm cây hương xuân chưa trưởng thành chứ.

 Vợ Vương gia nói với kẻ điên: ngươi đem mầm hương xuân chưa trưởng thành ra bán, đổi chút tiền cưới một người vợ đi.

 Trương đại lão gia đối kẻ điên nói: ngươi đem mầm hương xuân cho ta, ta liền thu lưu ngươi làm người ở của nhà ta.

 Lý Hán đối kẻ điên nói: gọi mọi người đến nhìn mầm hương xuân này, ngươi liền thành danh a.

 Phong tử ngồi xổm trước cửa nhà tranh, cười hì hì nói với mầm hương xuân: Xuân nhi Xuân nhi, bọn họ lại đang đánh chủ ý với ngươi a.

 Phong tử nói: Xuân nhi Xuân nhi, ta mới sẽ không để cho bọn họ khi dễ ngươi. Xuân nhi xuân nhi, ngươi nghe thấy không.


Lục


 Gió thổi lớn a, mầm cây hương xuân nho nhỏ bị gió thổi đung đưa

 Phong tử nhanh chóng xoay quanh, cởi áo bộ aó choàng rách rưới che trên mặt của mầm hương xuân, để vài tảng đá ở bốn phía.

 Phong tử toàn thân cao thấp chỉ có một bộ y phục. Phong tử hiện tại trần truồng đứng ở trong gió.

 Phong tử nghĩ nghĩ, lại đem áo choàng ngắn nâng lên ngồi trên mặt đất, đem mầm hương xuân để ở trong khe hỡ chính giữa chân.

 Phong tử quấn trên áo choàng ngắn, cười hì hì đối với mầm hương xuân ở giữa chân nói: Xuân nhi Xuân nhi, chỗ này của ta bị ngươi xem hết trơn a. *em nó ko không bận đồ*

 Gió thổi càng lớn, kẻ điên run rẩy nói: chính là Xuân nhi, ta muốn bảo vệ ngươi a. Xuân nhi xuân nhi, ngươi nghe thấy không.

Thất


 Nhà tranh của phong tử bị gió lớn thổi ngã, phong tử hớt hải chạy đi lấy rất nhiều rơm rạ, từng cái từng cái buộc thành một đống cỏ khô.

 Vợ Vương Gia đến thăm: phong tử thật đáng thương, ngươi không có cách nào khác giúp ta chà bồn cầu cho em bé a .

 Trương đại lão gia tới thăm: phong tử đáng thương, ngươi không có cách nào khác giúp ta hái cây hương xuân nữa a .

 Lý Hán tới thăm: phong tử đáng thương, ngươi không có cách nào khác giúp ta đi nấu nước .

 Phong tử sờ sờ bụng đói bị đau, nghiêng đầu sang chỗ khác cười hì hì với bọn họ, tiếp từng chút từng chút buộc đống cỏ khô.

 Phong tử nói: làm sao có thể đáng thương chứ, các ngươi xem, phòng ở bị ngã, nhưng Xuân nhi vẫn rất tốt nha.

 Bát


 Phong tử dựng nhà tranh xong. Nhà tranh mới so với nhà tranh cũ hơi nhỏ đi một chút.

 Phong tử dùng một số lớn rơm rạ dựng một cái lều nhỏ cho mầm hương xuân, lều có bốn cọc gỗ kiên cố .

 Phong tử ngồi xổm trước cửa nhà tranh, cười hì hì nói với mầm hương xuân: Xuân nhi Xuân nhi, lúc mưa gió, ngươi tránh ở dưới chỗ này nha.

 Phong tử đứng dậy, vuốt ve rơm rạ trên tay. Vỗ vỗ, kẻ điên liền té lăn trên đất .

 Hai ngày này kẻ điên không có cách nào làm việc cho người trong thôn, không có gì có thể ăn a.


Cửu


 Phong tử mơ hồ một hồi, đứng lên lảo đảo đến bờ sông nhỏ, uống rất nhiều nước.

 Khi trong bụng trống trơn có gì đó rồi, mới có khí lực đi kiếm thức ăn.

 Phong tử lấy tay múc ít nước, lại lảo đảo trở về.

 Phong tử đem nước tưới trên mầm hương xuân, phong tử cười hì hì nói: Xuân nhi Xuân nhi, không cần phải bị đói nha.

 Phong tử nói: Xuân nhi Xuân nhi, đầu của ta thật choáng váng a. Xuân nhi Xuân nhi, ngươi nghe thấy không.

Thập


 Hai đứa con của vợ Vương gia lớn một chút, không cần người chà bồn cầu nữa .

 Cây hương xuân của Trương đại lão gia vào xuân già đi, không hề sinh chồi .

 Phong tử mỗi ngày nấu nước giùm Lý Hán, mỗi ngày Lý Hán cho tí rau để ăn.

 Người trong thôn đều nói: Phong tử khi làm việc đều hiểu được , kẻ điên không giống người điên.

 Người trong thôn còn nói: Phong tử không để ý ai, lại lấy cây hương xuân làm bằng hữu, không phải kẻ điên thì là cái gì.


Thập nhất


 Phong tử phát hiện lá mầm hương xuân của hắn biến thành màu đen, kẻ điên sợ hãi.

 Phong tử ngồi xổm bên cạnh mầm hương xuân, lo lắng dùng ngón tay nhẹ vuốt hai viền lá đen.

 Phương tử nói với mầm hương xuân: Xuân nhi Xuân nhi, ngươi làm sao vậy, ngươi làm sao vậy a.

 Mầm hương xuân đứng đó, phờ phạc rũ thân cành xuống.

 Phong tử khổ sở lầm bầm lầu bầu: Xuân nhi sinh bệnh rồi, Xuân nhi rất khó chịu, ta muốn cho xuân nhi chữa bệnh a.


Thập nhị


 Con của Lý Hán từ trong thành về. Nhi tử Lý gia nói: trong thành rất hảo ngoạn, so với thôn Hương Xuân náo nhiệt hơn rất nhiều.

 Nhi tử Lý gia ở trong thành sống khá tốt, mở một quán rượu nhỏ, sinh ý rất hưng thịnh.

 Nhi tử Lý gia muốn đem theo nhi tử Trương gia, nhi tử Lưu gia cùng nhi tử Từ gia cùng đi vào thành .

 Lúc xe ngựa đi đến cửa thôn, nhi tử Lý gia trông thấy kẻ điên từ phía sau sườn núi chạy tới.

 Phong tử chạy đến trước mặt nhi tử Lý gia, cực kỳ vội nói: Xuân nhi sinh bệnh rồi, có thể mang ta đi tìm thầy lang không.

Thập tam


 Nhi tử Lý gia rời nhà lâu, đã sớm quên trong thôn có một kẻ điên, càng không biết Xuân nhi là ai.

 Nhi tử Lý gia thấy thiếu niên yếu ớt này thật sự rất vội, để hắn lên xe ngựa.

 Trong xe nhi tử Trương gia, nhi tử Lưu gia cùng nhi tử Từ gia kinh ngạc nhìn nhi tử Lý gia.

 Nhi tử Lý gia đối với bọn họ giải thích: tiểu huynh đệ này trong nhà có người sinh bị bệnh, muốn tới trong trấn tìm thầy lang.

 Nhi tử Tam gia trong nội tâm lại càng không hiểu được: kẻ điên trong nhà tại sao có thể có người, kẻ điên làm sao có thể tìm thầy lang chứ.


Thập tứ


 Trong thị trấn có một lang trung rất nổi danh, có thể trị khỏi rất nhiều bệnh.

 Nhi tử Lý gia nói cho kẻ điên những lời này, liền mang theo nhi tử Tam gia đi cửa hàng mua rượu.

 Phong tử ngây ngốc đi trên đường ở thị trấn, có một số người đem hắn trở thành tên khất cái, hướng hắn ném đồng tiền.

 Phong tử nhặt lên đồng tiền, nhìn mứt quả cùng đồ chơi làm bằng đường chưa từng nếm qua.

 Phong tử đem tiền đồng bỏ vào túi, nghe nói thỉnh thầy lang cũng giống như ăn kẹo hồ lô, là phải trả tiền .

Thập Ngũ


 Phong tử tìm được nhà thầy lang, thầy lang vừa mới khám bệnh tại nhà về.

 Phong tử sốt ruột nói với thầy lang: Lang trung, Xuân nhi của ta sinh bệnh rồi, lang trung, ngươi chữa bệnh cho Xuân nhi a.

 Thầy lang hỏi phong tử: Xuân nhi bây giờ là tình trạng gì.

 Phong tử nghĩ nghĩ: thân thể Xuân nhi biến thành màu đen .

 Thầy lang một bên chuẩn bị thuốc một bên hỏi: Xuân nhi là ai, là phu nhân của ngươi sao.

 Phong tử ngây ngẩn cả người. Sau nửa ngày kẻ điên lại hì hì nở nụ cười, mắt híp thành hai vần trăng cong, cười có điểm ngốc.


Thập lục


 Phong tử chạy đến tửu quán Lý gia, đem nhi tử Trương gia, nhi tử Lưu gia cùng nhi tử Từ gia đẩy ra ngoài.

 Phong tử nói cho bọn hắn biết, thầy lang trong nhà chờ nhìn bệnh.

 Tam gia nhi tử không thể để cho lang trung nổi danh chờ đợi, nên nhi tử Tam gia không tình nguyện mược xe ngựa nhi tử Lý gia.

 Nhi tử Tam gia hỏi kẻ điên: ngươi có tiền đưa cho thầy lang à.

 Phong tử sờ sờ tiền đồng trong túi quần, gật gật đầu.

 Nhi tử Tam gia hỏi kẻ điên: Xuân nhi là ai, Xuân nhi này là ai chúng ta cũng không có nghe nói qua.

 Phong tử nháy mắt mấy cái, hì hì cười nói: Xuân nhi là của ta. . . . . . Là ta bằng hữu tốt nhất của ta.


Thập thất


 Phong tử đi vào nhà tranh, lúc chỉ thầy lang mầm cây hương xuân, thầy lang tức giận râu ria đều dựng đứng lên.

 Nhi tử Tam gia nghiêm mặt đỏ lên, hướng thầy lang nổi danh xin lỗi.

 Thầy lang nổi danh nói: các ngươi phải đưa tiền chẩn phí cho ta, trò đùa khôi hài này của các ngươi làm trễ nãi thời gian của ta.

 Nhi tử Tam gia đối kẻ điên nói: còn không mau đem tiền đưa cho lang trung.

 Phong tử liền từ trong túi quần móc ra vài đồng tiền, râu ria lang trung lại một lần nữa tức giận bị dựng lên.


Thập bát


 Nhi tử Tam gia đều tự ra bạc, đem tiền chẩn phí đưa cho lang trung, lại thỉnh lang trung ăn một bữa cơm.

 Nhi tử Tam gia đem tất cả thức ăn và rượu từ trong nhà ra, mong lang trung đại nhân đại lượng, chớ vì tiếp mầm cây hương xuân mà tức giận.

 Ưống rượu hơn ba lần, thầy lang uống rượu có chút sau, nhi tử Tam gia càng say đến không còn hình dáng.

 Nhi tử Tam gia say khướt đưa lang trung về, từ cửa thôn trở về, đi ngang qua túp lều nhỏ của kẻ điên.

 Nhi tử Tam gia liếc nhau, say khướt hướng túp lều nhỏ đi đến.


Thập cửu


 Phong tử ngồi xổm bên cạnh mầm hương xuân, khổ sở lầm bầm lầu bầu.

 Vành mắt phong tử hồng hồng nói: Xuân nhi Xuân nhi, thầy lang không chịu cho trị bệnh cho ngươi. Xuân nhi Xuân nhi, ta nên làm cái gì bây giờ.

 Nhi tử Trương gia chửi: kẻ điên, ngươi hại chúng ta không có đi dạo trong thành.

 Nhi tử Lưu gia chửi: kẻ điên, ngươi hại chúng ta mất mặt.

 Nhi tử Từ gia chửi nói: kẻ điên, ngươi hại chúng ta tiêu hết không ít ngân lượng.

 Nhi tử Tam gia say khướt vây quanh nói: kẻ điên, ngươi nhìn, hai má ngươi thật rất đẹp mắt. . . . . .


Nhị thập


 Nhi tử Trương gia đem kẻ điên đặt trên mặt đất, xé kiện xiêm y duy nhất của kẻ điên .

 Nhi tử Lưu gia tách hai chân gầy teo của kẻ đen ra, đem gì đó chống đỡ tại cổ kẻ điên.

 Nhi tử Từ gia cũng nắm bắt “vật kia”, tại bên miệng kẻ điên mà cọ qua cọ lại.

 Phong tử giãy giãy, không thể giãy được, miệng bị “vật kia” của nhi tử Từ gia bịt kín.

 Phong tử kinh ngạc nhìn chằm chằm vào mầm cây hương xuân, nhìn chằm chằm giống như say mê.

 Nhi tử Lưu gia đột nhiên đầy vào, kẻ điên đột nhiên trợn tròn mắt, trong cổ họng hừ ô ô.

Nhị nhất


 Nhi tử Tam gia có chút tỉnh rượu, nhi tử Tam gia mặt quần lại.

 Nhi tử Tam gia quyết định tha thứ cho kẻ điên. Nhi tử Tam gia bỏ đi.

 Trời đột nhiên đổ mưa , xối lên tấm lưng gầy ngò tái nhợt của kẻ điên.

 Phong tử chậm rãi đứng lên, mang theo một thân vết ứ đọng đứng ở trong mưa, hai tay chậm rãi ôm lấy thân thể trần truồng.

 Phong tử đi qua ngồi xổm bên cạnh mầm cây hương xuân, kẻ điên hì hì cười.

 Mưa theo hai má của hắn chảy xuống, phong tử nói: Xuân nhi Xuân nhi, ta đang cười phải không, ta không khóc nha. . . . . .


Nhị nhị


 Nhi tử Tam gia gần đây thỉnh thoảng sẽ "đi ngang qua" túp lều nhỏ của kẻ điên , "nhìn" kẻ điên.

 Phong tử không thể phản kháng lại ba người đàn ông, phong tử lại nhất định bọn họ phải vào tiến nhà tranh "Làm khách" .

 Nhi tử Tam gia hỏi: trong phòng cùng ngoài phòng có gì khác nhau.

 Phong tử nghiêm túc nói cho bọn hắn biết: nếu ở ngoài phòng..., Xuân nhi sẽ nghe thấy a.

 Phong tử lại nghiêng đầu sang chỗ khác nói với mầm cây hương xuân: Xuân nhi Xuân nhi, không nên mấy thứ buồn nôn đó a.

 Phong tử nói: Xuân nhi Xuân nhi, ngươi nghe thấy không.


Nhị tam


 Nhi tử Lý gia phạm tội a, nghe nói Nhi tử Lý gia giết người ở thị trấn.

 Tửu quán của Lý gia đóng cửa, Lý Hán giật mình hoang mang lo sợ.

 Con gái Quan huyện chịu ơn với nhi tử Lý gia, ở trước mặt phụ thân thay ân nhân cầu chuyện.

 Quan huyện liền đối Lý Hán nói: nhi tử nhà người giết người không có ai nhìn thấy, không có người trông thấy nhà của ngươi nhi tử giết người.

 Quan huyện lại hướng Lý Hán nói: người giết người phải chịu án tử hình.

Nhị tứ


 Bọn nha dịch mang theo gậy gỗ cùng khóa sắt đi vào thôn Hương Xuân.

 Nha dịch đối Lý Hán nói: chúng ta đi bắt tội phạm giết người.

 Lý Hán kêu lên: kẻ điên ở tại trong túp lều giết người!

 Nha dịch nói: a, nguyên lai là kẻ điên giết người.

 Bọn nha dịch đi vào nhà tranh, dùng gậy gỗ và khoá sắt bắt kẻ điên lại.
Phan_2 end
Phan_Gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .